Bởi vì chuyện này nói thế nào nhỉ, Kiều Phàm có lỗi, nhưng cô cũng có thể hiểu.
Dù sao ba mẹ Hạ quả thật đã hại chết ba mẹ của anh ta, anh ta hận gia đình của Hạ rất là bình thường, không muốn để Hạ sinh ra con của anh ta, cũng là điều bình thường.
Đối với Kiều Phàm mà nói, Hạ cũng là kẻ thù của anh ta, để kẻ thù sinh con cho mình, anh ta làm sao có thể chấp nhận.
Điều quan trọng nhất là đứa trẻ đó anh phải đối mặt thế nào?
Anh ta cũng không yêu Hạ thì làm sao đối xử tốt với đứa trẻ đó!
Đương nhiên, nếu Phàm không biết Hạ mang thai, vậy ngược lại không có gì, Hạ có thể sinh đứa trẻ rồi tự nuôi.
Nhưng bây giờ, Phàm biết Hạ mang thai rồi, đứa trẻ còn là con của anh ta, vậy Phàm tuyệt đối không thể để Hạ sinh ra đứa trẻ này.
Cho dù sinh ra, Phàm cũng tuyệt đối sẽ không bỏ qua.
Vậy sau này, Hạ và đứa trẻ, muốn sống cuộc sống bình yên, gần như là điều không thể, mà điều này đối với tương lai của Hạ là sự dày vò, đối với sự trưởng thành của đứa trẻ cũng không phải chuyện tốt.
Cũng tức là loại tình hình hiện nay, thật ra bỏ đứa trẻ mới là sự lựa chọn tốt nhất.
Nhưng Tống Vy biết, Giang Hạ mong chờ đứa trẻ này như nào, hơn nữa còn vì đứa trẻ này mới từ bỏ tự sát để sống tiếp.
Nếu cô mở miệng bảo Hạ bỏ đứa trẻ, vậy có khác gì mở miệng bảo Hạ đi chết?
Cho nên lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/483488/chuong-1196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.