Cô ta lấy từ trong túi xách ra một xấp ảnh, nặng nề ném tới trước mặt thí sinh kia.
Thí sinh ngờ vực cúi xuống nhìn, thấy những tấm ảnh này đều là bản vẽ thiết kế.
Nhưng mỗi bức ảnh đều được chia thành hai nửa, là hai bản vẽ thiết kế nhưng độ giống nhau của hai bản vẽ là rất lớn, lớn đến mức gần như là giống hệt.
Tóm lại ngoài một số chi tiết nhỏ thì hoàn toàn giống nhau.
Nhìn những bức ảnh này, tay thí sinh kia run lên bần bật.
Bởi vì cô ấy đã từng thấy những thiết kế ở bên phải bức ảnh, đều là thiết kế của cô Tống.
Cô là fan của nhà thiết kế Tống, đương nhiên biết mọi tác phẩm của cô, vậy nên cô ấy có những tác phẩm nào, cô đều biết.
Nếu các thiết kế bên phải đều là của nhà thiết kế Tống.
Vậy bên trái là của ai?
Dường như nhìn ra thí sinh kia đang nghĩ gì, Giang Vân Khê khoanh tay trước ngực, cười khẩy: “Bên phải là thiết kế của cô Tống của cô, còn bên trái là tác phẩm của nhà thiết kế tên MN, tác phẩm của nhà thiết kế này đều đã được đăng lên mạng từ rất lâu trước đây, còn tác phẩm của nhà thiết kế Tống của cô đều được đăng lên sau này, vậy nên bây giờ cô dám nói cô Tống của cô không ăn cắp ý tưởng không?”
Thí sinh kia nghe thấy lời này, đồng tử co lại, bàn tay càng lúc càng run dữ dội hơn.
Rõ ràng trong lòng cô ấy đã không còn bình tĩnh được nữa.
Nhưng nghĩ đến sự sùng bái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/483472/chuong-1180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.