Khi đi qua dãy phòng tổng thống bên cạnh, Tống Vy giảm tốc độ bước chậm lại, liếc mắt nhìn về phía cửa, sau đó lại duy trì tốc độ bình thường đi vào thang máy.
Không biết Giang Hạ đã đi chưa hay vẫn còn ở đó với Tô Cẩm Thành.
Đinh!
Trong lúc Tống Vy đang miên mang suy nghĩ thì cửa thang máy mở ra.
Tống Vy nhấc chân bước vào, bốn vệ sĩ xách hành lý của cô ở phía sau cũng đi vào theo.
Không lâu sau, Tống Vy đã ngồi lên xe đến sân bay, cô lấy điện thoại ra gọi cho Đường Hạo Tuấn.
Đường Hạo Tuấn bắt máy rất nhanh: "Em về rồi sao?"
Anh nghe thấy tiếng xe từ phía đầu dây bên cô.
“Vâng.” Tống Vy gật đầu: “Em đang trên đường đến sân bay, vậy nên em gọi báo với anh một tiếng, có lẽ khoảng 4 giờ chiều em sẽ đáp sân bay thành phố Giang.”
Thành phố Hải thật ra không cách quá xa thành phố Giang, nếu đi máy bay thì chỉ mất tầm hai đến ba tiếng.
Đường Hạo Tuấn khẽ nâng cằm, ừ một tiếng: "Anh biết rồi, anh sẽ có mặt ở sân bay thành phố Giang lúc 4 giờ chiều để đợi em."
“Được.” Tống Vy cười đáp.
Sau đó, Đường Hạo Tuấn đột nhiên hỏi: "À đúng rồi, lần này em đến thành phố Hải không phải là để hỏi Giang Hạ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì sao? Có hỏi được gì không?"
“Không hỏi được gì cả.” Khi nói ra lời này, cô bất lực thở dài: “Thái độ của Giang Hạ lần này vô cùng kiên quyết, cậu ấy không hé răng nói với em bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/483427/chuong-1135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.