“Cược thì cược nhưng mà cược cái gì?”
Trong đám người có người hỏi.
Mà đây cũng là vấn đề được mọi người quan tâm nhất, dù sao nếu đồ cược bèo quá thì họ làm gì có hứng thú tham gia chứ?
Một người mỉm cười, sau đó nhanh chóng gõ ra mấy chữ “Một chai Louis XIII”
“Louis XIII! Ngon, chơi lớn đấy, ok, tôi cược.”
“Tôi cũng đặt cược. “
Những người khác cũng ào ào hùa theo tham gia đặt cược ván này.
Sau đó tất cả mọi người đều đặt điện thoại xuống, nhìn chằm chằm Đường Hạo Tuấn.
Đường Hạo Tuấn trả lời điện thoại, đôi môi mỏng khẽ nhếch, gọi một tiếng: “Vợ.”
Hai chữ này lập tức khiến những người trong phòng họp nửa thì vui, nửa thì buồn.
Vui là những người đã đoán trúng kết quả và thắng cược.
Mà buồn là những người đã đoán sai và thua cược.
Đám người này sẽ mua mỗi người một chai Louis XIII và đưa cho người thắng cược.
Nhưng cũng may bọn họ đều là nhân viên cấp cao, giá trị con người đều không thấp, tuy rằng một chai Louis XIII có hơi đắt, nhưng cũng không đến nổi mua không nổi, cho nên những người này rất nhanh đã thoải mái trở lại.
Ngồi ở vị trí chủ toạ ở bàn hội nghị, Đường Hạo Tuấn vẫn đang nói chuyện điện thoại với Tống Vy, cái dáng vẻ yêu đương này khiến mọi người ở đây nhìn mà ê cả răng.
Lúc trước bọn họ cũng có ngấm ngầm thảo luận, dáng vẻ của một tổng giám đốc lạnh lùng vô cảm sau khi chìm đắm trong tình yêu sẽ như thế nào, vẫn lạnh nhạt thờ ơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/483419/chuong-1127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.