Tống Vy mỉm cười: “Bởi vì ba nhóm này của chúng ta, thực lực không phân cao thấp, cũng tức là, ai cũng có tự tin có thể đánh bại người khác, có được vị trí quán quân cuối cùng, cho nên lo lắng có tác dụng gì? Có lúc lo lắng, thực lực ngược lại sẽ phát huy không tốt, hơn nữa điều quan trọng nhất là chúng ta đã lọt vào top 3, có được sự chú ý của toàn thế giới, có thể có được quán quân hay không cũng không phải quá quan trọng.”
Trần Châu Ánh như có suy tư mà gật đầu: “Đúng thật.”
“Đương nhiên, có được chức quán quân đương nhiên là tốt, danh tiếng và danh hiệu nghe đều hay hơn, không có được chức quán quân, cũng không thể phủ nhận cô là nhà thiết kế trẻ nằm trong top 3 toàn thế giới.” Tống Vy lại nói.
Trần Châu Ánh cười rồi nói: “Phải, vậy nên bây giờ tôi gần như từ trên người mọi người không cảm nhận được loại lệ khí tranh đấu như trước nữa, giống như quay lại vòng thi đấu đầu tiên vậy.”
“Cố gắng biểu hiện.” Tống Vy vỗ vai của cô ấy.
Trần Châu Ánh ừ một tiếng, gật đầu.
Sau đó hai người bèn bắt đầu nghiêm túc nghe người chủ trì nói nội dung của vòng thi đấu này.
Chủ đề của vòng thi đấu này không phải cố định, mà là thuộc phạm trù tự do.
Đó chính là dùng yếu tố truyền thống trong trang phục và trang sức của đất nước mình để thiết kế lễ phục và trang sức.
Bởi vì yếu tố truyền thống trong trang phục và trang sức của mỗi đất nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/483298/chuong-1006.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.