“Ồ, hóa ra là một kẻ tái phạm à.” Trần Châu Ánh liên tục cười khẩy: “Cũng đúng, lần đầu tiên làm việc này sao có thể bình tĩnh như thế, chỉ có thế nói là trước đây chắc chắn cô ta đã có tiền án, chỉ là dấu diếm quá tốt nên không bị ai biết mà thôi.”
“Vậy những nhà thiết kế khác có xuất hiện tình trạng bất thường gì không?” Tống Vy nhìn Trình Hiệp.
Trình Hiệp gật đầu: “Có, có một nhà thiết kế bị nhiễm trùng đường hô hấp. Do được đưa tới bệnh viện kịp thời nên tính mạng an toàn, nhưng sau này chân tay cũng mất đi sự linh hoạt, không thể vẽ bản thiết kế và may quần áo trong thời gian dài.”
“Cái gì, nói vậy là sự nghiệp cũng bị huỷ luôn à?” Trần Châu Ánh bị sốc.
Trình Hiệp thở dài: “Ừ.”
“Mẹ kiếp, cô Anna đó đúng là tạo nghiệp.” Khuôn mặt của Trần Châu Ánh đỏ bừng vì tức giận.
Tống Vy đè tay cô ấy lại, ra hiệu cho cô ấy bình tĩnh đã, sau đó nhìn Trình Hiệp nói: “Anna đã thừa nhận những hành vi phạm tội này chưa?”
“Vẫn chưa. Khi nào phía cảnh sát điều tra ra thì tôi sẽ báo với cô. Nhưng mà có bằng chứng chắc chắn, cô ta không muốn thừa nhận cũng không được. Tóm lại, thứ đợi cô ta sẽ không phải là kết cục tốt đẹp đâu.”
Tống Vy gật đầu: “Vậy thì tốt, thế còn Lase còn làm chuyện gì khác nữa không?’
“Cái này thì không. Lần này là lần đầu tiên cô ta làm. Bởi vì cô ta kiêng dè thế lực của tổng giám đốc sau lưng mợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/483295/chuong-1003.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.