Nhưng người làm, vậy thì thông suốt rồi.
“Tại sao muốn hại vợ của tôi?” Đường Hạo Tuấn bước lên một bước, đứng ở trước mặt nhà thiết kế người da đen.
Là người đàn ông phương Đông, chiều cao và thể hình của Đường Hạo Tuấn, thật ra thấp hơn, gầy hơn nhà thiết kế người da đen này một chút.
Nhưng khí thế mà Đường Hạo Tuấn tỏa ra, lại áp chế nhà thiết kế người da đen tới mức có hơi không thở được.
Đây là sự cường thế của một cường giả, một người bề trên, là thứ mà nhà thiết kế người da đen không có.
Cho nên dù nhà thiết kế người da đen đứng lên có cao hơn Đường Hạo Tuấn nửa cái đầu, nhưng ở trong mắt của người bên cạnh, cũng lập tức lùn đi rất nhiều.
“Tôi… tôi không phải cố ý.” Nhà thiết kế người da đen cúi đầu, nhỏ giọng đáp.
Trong mắt Tina ở đằng sau Tống Vy vụt qua một tia chế giễu, xẹt qua trong nháy mắt, vì vậy không ai nhìn thấy.
“Cái gì mà không phải là cố ý, đường đi hẹp như vậy, hai người cùng đi qua còn khó, Vy Vy là đi qua từ phía trước anh, tôi không tin anh không nhìn thấy cô ấy. Nếu anh đã nhìn thấy, anh tại sao không thu chân lại, còn để ở lối đi lại, rõ ràng chính là cố ý.” Trần Châu Ánh chỉ vào nhà thiết kế người da đen mà lớn tiếng nói.
Nhà thiết kế người da đen vội lắc đầu: “Không không không, tôi thật sự không phải cố ý, tôi lúc đó cúi đầu đang nghĩ chuyện khác, thật sự không phát hiện Tống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/483276/chuong-984.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.