“Có khả năng.” Đường Hạo Tuấn buông cô ra rồi lấy một bức ảnh từ trong túi áo ra đưa cho cô: “Đây là ảnh của mẹ anh, em xem đi.”
Tống Vy cúi đầu nhìn thật kỹ bức ảnh.
Mẹ của Đường Hạo Tuấn là một người phụ nữ xinh đẹp tiêu chuẩn, còn rất có khí chất, khác hoàn toàn với cô.
Nếu nói cô đẹp theo kiểu sắc sảo mặn mà thì mẹ của Đường Hạo Tuấn lại có nét đẹp thanh tú, đầy khí chất.
Tống Vy quá quen thuộc với mặt mũi và đường nét trên gương mặt mình, cũng có thể là bởi vì quá quen thuộc cho nên khi nhìn thấy một gương mặt giống mình, cô lại không cảm thấy có điểm nào giống nhau.
Nhưng bây giờ nhìn tấm ảnh này, cô cảm thấy thực sự rất giống.
Cho nên khả năng Đường Hạo Minh lấy cô làm thế thân quả thực rất cao.
Nghĩ đến đây, trong lòng Tống Vy tràn ngập lửa giận.
Cô không yêu Đường Hạo Minh, nhưng cô cũng không chấp nhận việc mình bị người khác coi là người thay thế, cho dù người đó có là mẹ chồng của cô cũng không được.
Cô chính là cô, là duy nhất trên đời, cô không thể chịu đựng được việc mình bị coi là thế thân.
Tống Vy siết chặt nắm đấm, nghiến răng nói: “Thật vô liêm sỉ!”
Đường Hạo Tuấn biết cô đang mắng Đường Hạo Minh, hơn nữa còn mắng rất đúng.
Đường Hạo Minh phải lòng thím của mình, rồi còn để mắt tới em dâu của mình nữa, đấy không phải vô liêm sỉ thì là gì.
“Đợi bắt được Đường Hạo Minh, em nhất định sẽ khiến anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/483258/chuong-966.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.