Tống Vy thở sâu: “Là như vậy, tôi có một người bạn từ nhỏ đã lớn lên dưới sự chăm sóc của chú hai thím hai. Vậy mà lúc anh ta mười ba tuổi, chú hai thím hai của anh ấy qua đời. Nhưng khi anh ta mười lăm tuổi, viết một cuốn nhật ký, trên đó viết rằng anh ta có tình cảm không nên có với thím hai của anh ta. Chuyện này…có bình thường hay không?”
Cô không nói thẳng người bạn kia là Đường Hạo Minh, chú hai thím hai là ba mẹ của Đường Hạo Tuấn.
Dù sao đây cũng là chuyện nhà họ Đường, nếu có thể giấu diếm được thì cứ giấu diếm hết đi.
Kiều Phàm nghe mấy câu này của Tống Vy, hơi kinh ngạc nhướng mày: “Ý của em là người bạn của em đã yêu thím hai của anh ta đúng không?”
“Đúng.” Tống Vy gật đầu.
Kiều Phàm đẩy mắt kính, lại hỏi: “Vì sao anh ta lại lớn lên dưới sự chăm sóc của chú hai thím hai, ba mẹ của anh ta đã qua đời rồi à?”
“Không có. Chỉ là ba mẹ của anh ta cũng không quản anh ta, một người mỗi ngày đều ở bên ngoài tìm phụ nữ, một người mỗi ngày đều ra ngoài bắt người thứ ba, thậm chí còn rất hận người bạn của tôi, cảm thấy bạn của tôi là con của đối thủ, không thể giữ lại ở bên người được.” Tống Vy lắc đầu, trả lời.
Kiều Phàm nâng cằm nói: “Thì ra là thế, tôi đại khái đã hiểu rồi. Đầu tiên là cháu trai yêu thím của mình, đây khẳng định là không bình thường. Nói như vậy, tâm lý của một người yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/483256/chuong-964.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.