Đường Hạo Tuấn nhíu mày, trong lòng cảm thấy sao người gọi điện thoại đến lại không có mắt như vậy.
Dù nghĩ như vậy nhưng anh vẫn lấy điện thoại ra.
Là Trình Hiệp gọi tới, Đường Hạo Tuấn liếc mắt một cái liền ấn nghe: “Chuyện gì?”
“Tổng giám đốc, vừa nãy ở trong nước báo tin đến, Tống Huy Khanh đang trong cơn nguy kịch.” Trình Hiệp trả lời.
Đường Hạo Tuấn lập tức nhìn về phía Tống Vy.
Tống Vy chớp mắt nghi hoặc: “Sao vậy?”
“Tống Huy Khanh đang trong cơn nguy kịch.” Đường Hạo Tuấn nói.
Vẻ mặt của Tống Vy khựng lại, sau đó cụp mắt xuống: “Em biết rồi.”
Tô Thu hạ độc ông ta bấy lâu, cô cũng không cho người ngăn cản.
Chuyện Tống Huy Khanh đổ bệnh không phải là chuyện sớm muộn sao? Cô cũng đã chuẩn bị tâm lý rồi.
Nhưng khi thật sự nghe tin thì trong lòng vẫn thấy hơi khó chịu.
Dù sao thì đó cũng là ba ruột của cô.
“Tình hình hiện tại của ông ta thế nào?” Đường Hạo Tuấn hỏi qua điện thoại.
Trình Hiệp lắc đầu trả lời: “Không tốt lắm, Tống Huy Khanh đi ra ngoài câu cá với người khác thì đột nhiên ngã xuống. Bây giờ đã được đưa đến bệnh viện, còn chưa ra khỏi trong phòng cấp cứu, nhưng bác sĩ nói là cho dù ra khỏi phòng cấp cứu cũng không đứng dậy được nữa, chỉ có thể nằm trên giường bệnh.”
“Tôi biết rồi.” Đường Hạo Tuấn hơi gật đầu.
Sau đó, anh buông điện thoại xuống hỏi Tống Vy: “Em định làm thế nào?”
“Về nước thăm ông ta vậy.” Tống Vy bóp trán.
Dù có thế nào thì khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/483223/chuong-931.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.