Bà ta cũng biết cậu hai và mợ hai chết như nào, là bị Đường Mãnh hạ lệnh đâm chết.
Cho nên bà cũng rất hy vọng cậu chủ tìm được di chúc, trừng trị Đường Mãnh, trả thù cho cậu mợ hai.
Nhưng ông chủ giấu di chúc quá kỹ, cậu chủ căn bản không tìm được ở đâu.
Bây giờ tốt rồi, cậu chủ vẫn là tìm được di chúc.
Trong phòng sách, Đường Hạo Tuấn bảo Trình Hiệp để két bảo hiểm lên bàn.
sau khi Trình Hiệp để lên, xong lắp pin.
Màn hình mật mã trên két bảo hiểm lập tức tít một tiếng rồi sáng lên.
Trình Hiệp thở phào: “Tốt quá rồi, mật mã vẫn chưa hỏng, còn có thể dùng, nếu hỏng thì gay rồi, thứ đồ này là sản phẩm đặc biệt, bên ngoài gần như không có ai có thể sửa, chỉ có thể đưa tới phía quân đội để sửa, quá phiền phức.”
Người kinh doanh đều không muốn dính tới phía quân đội, càng không muốn nợ ân tình phía quân đội.
Nếu không không dễ trả, ngộ nhỡ phía quân đội kêu anh làm gì, chuyện cần làm đâu phải chuyện anh muốn làm, nhưng lại không từ chối được nên rất phiền.
Đường Hạo Tuấn không để ý điều này, đưa tay muốn mở két bảo hiểm.
Trình Hiệp ngăn anh lại: “Khoan đã tổng giám đốc.”
“Sao thế?” Đường Hạo Tuấn nhìn anh ta.
“Anh biết mật mã là bao nhiêu sao?” Trình Hiệp hỏi: “Khóa mật mã của loại két bảo hiểm này chỉ có thể sai ba lần, nếu ba lần đều không đúng thì khóa mật mã sẽ kích động trình tự tự hủy, đến lúc đó két bảo hiểm không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/483189/chuong-897.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.