Đường Hạo Tuấn nheo mắt lại: “Bà nói, hung thủ không phải con gái bà?”
“Đúng vậy.” Bà Trần gật đầu, hốc mắt đỏ bừng.
Đường Hạo Tuấn nheo mắt nhìn về phía Tống Vy: “Sao chuyện quan trọng như vậy mà em không nói với anh?”
Tống Vy bị lời này làm cho tức giận tới mức bật cười: “Em không muốn nói với anh chắc? Là anh hoàn toàn không cho em cơ hội gặp mặt.”
Nghĩ tới Lâm Giai Nhi ngày hôm qua, cô lại cảm thấy khó chịu.
Đường Hạo Tuấn nhìn vẻ trào phúng và tức giận trên mặt cô, nhíu chặt mày.
Khi anh vừa định nói gì đó, quản ngục đã đi tới: “Số 257 đã tới giờ thăm.”
Số 257, chính là số của Trần Nhã Nhã.
Ở trong tù không cần tên, tất cả đều dùng số để gọi.
Bà Trần nhìn về phía Tống Vy: “Mợ Đường, có thể đi gặp Nhã Nhã rồi.”
“Được.” Tống Vy gật đầu, lập tức đi theo vào.
Không ngờ, cô thấy Đường Hạo Tuấn cũng đi theo phía sau.
Cô nghiêng đầu nhìn anh: “Anh cũng muốn gặp à?”
Đường Hạo Tuấn không để ý tới cô, sắc mặt lạnh băng.
Tống Vy tự giễu cười, cảm thấy bản thân thật ngốc.
Biết rõ hiện giờ đối phương có thái độ như vậy với mình mà còn cố hỏi làm gì?
Trước khi phía văn phòng thám tử có kết quả điều tra, cô cũng không cần muốn anh thay đổi thái độ tốt lên.
Cứ như vậy đi!
Thế nên Tống Vy cũng không để ý tới Đường Hạo Tuấn, khuôn mặt nhỏ nhắn trở nên lạnh tanh.
Hai người rõ ràng là vợ chồng, nhưng hiện giờ nhìn qua, ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/483076/chuong-784.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.