Cô hào hứng tới đây, muốn nói chuyện hung thủ cho Đường Hạo Tuấn biết, tưởng rằng cứ như vậy, cô và anh có thể cùng bàn bạc xem làm thế nào để tìm ra hung thủ thật sự, hàn gắn quan hệ một chút.
Không ngờ mọi chuyện lại nực cười như thế. Cô tới đây, không gặp được anh, nhưng lại gặp Lâm Giai Nhi, mà Lâm Giai Nhi còn ra vẻ như chủ nhà.
Hơn nữa, từ khi lạnh nhạt với cô, Đường Hạo Tuấn lại bắt đầu trở nên thân thiết với Lâm Giai Nhi, cứ như hồi cô và anh chưa kết hôn.
Rốt cuộc anh đang nghĩ gì?
Tống Vy không biết, cũng không hiểu nổi, nhéo nhéo mũi, sau đó lái xe đi.
Cô vừa rời đi thì một chiếc xe Maybach màu đen lái tới từ phía sau.
Trình Hiệp nghi hoặc nhìn phía trước: “Tổng giám đốc, hình như tôi thấy xe của mợ chủ.”
Nghe vậy, người đàn ông đang nhắm mắt nghỉ ngơi phía sau mở mắt ra, nhưng cũng không thấy gì cả, ánh mắt không biết là thất vọng hay gì.
“Tám giờ sáng mai tới đón tôi.” Đường Hạo Tuấn ném xuống câu này, sau đó mở cửa xuống xe, đi vào tòa nhà.
Trở về chỗ ở, người mở cửa là Mạnh Ngọc.
Đường Hạo Tuấn nhớ tới lời Trình Hiệp nói, trầm giọng hỏi: “Tống Vy tới à?”
“Đâu có.” Mạnh Ngọc trả lời theo bản năng: “Sao cậu lại nghĩ cô ấy tới?”
Đường Hạo Tuấn không nói gì, lập tức đi vào trong phòng khách.
Lâm Giai Nhi nhìn thấy anh, vui mừng đứng dậy: “Hạo Tuấn, cậu về rồi.”
Đường Hạo Tuấn ừ một tiếng.
Lâm Giai Nhi rót nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/483073/chuong-781.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.