Người phụ nữ trung niên gật đầu rồi lại lắc đầu: “Đương nhiên là đã từng, chỉ là không có tiền, giờ trường mẫu giáo đắt quá.”
“Vậy à?” Tống Vy không biết nói gì.
“Không nói những chuyện này nữa.” Người phụ nữ trung niên một lần nữa nở nụ cười, mời nói: “Cô vào nhà tôi uống hớp nước đi, coi như là tôi cảm ơn cô đã bảo vệ Minh Đức nhà chúng tôi.”
Tống Vy vốn định từ chối, nhưng nhìn thấy sự mong chờ trong mắt Trần Minh Đức, có chút dở khóc dở cười: “Vậy làm phiền rồi ạ.”
“Không phiền, không phiền.” Người phụ nữ trung niên xua tay.
Trần Minh Đức cũng cười.
Tống Vy mở cửa sau xe ra, đưa hai đứa trẻ xuống.
Người phụ nữ nhìn thấy Tống Dĩnh Nhi trước rồi mới thấy Tống Hải Dương.
Khi nhìn thấy Tống Hải Dương, người phụ nữ trung niên mở to mắt: “Tổng giám đốc Đường?”
Nghe được cái tên này từ miệng người phụ nữ trung niên, Tống Vy kinh ngạc há miệng: “Chị vừa nói gì cơ?”
Người phụ nữ trung niên nhìn Tống Hải Dương với ánh mắt phức tạp: “Đứa bé này rất giống một người.”
“Đường Hạo Tuấn của tập đoàn Đường Thị ạ?” Tống Vy nhìn bà ấy chăm chú.
Trong mắt người phụ nữ trung niên thoáng hiện nét kinh ngạc, sau đó ý thức được gì đó, thử hỏi: “Cô là vợ của tổng giám đốc Đường sao?”
“Đúng vậy.” Tống Vy gật đầu, sau đó hỏi lại: “Sao chị lại biết tổng giám đốc Đường?”
Đáng lý ra, một người phụ nữ bình thường ở khu nhà bình dân, hoàn toàn không có khả năng quen biết Đường Hạo Tuấn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/483070/chuong-778.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.