Nói thật, cô thật sự không làm nổi.
Dường như nhìn ra Tống Vy đang nghĩ gì, Giang Hạ vỗ vai cô: “Đúng rồi, không phải cậu chuẩn bị làm giám định ADN cho hai đứa và Đường Tổng sao?”
Tống Vy gật đầu: “Tớ định thế, nhưng mà anh ấy không có ở biệt thự, tớ không lấy được mẫu ADN của anh ấy.”
“Không sao, cứ từ từ.” Giang Hạ nhún vai, sau đó lại nói: “Đợi đến khi lấy được mẫu ADN của tổng giám đốc Đường thì nhanh chóng làm xét nghiệm cho hai đứa nhỏ. Nếu kết quả cuối cùng, hai đứa nhỏ là con anh ta thì cậu hãy nói chuyện nghiêm túc với anh ta. Còn nếu không phải là con anh ta thì cậu hãy chia tay anh ta đi, hơn nữa...”
“Cái gì?” Tống Vy nhìn cô ấy.
Giang Hạ cười cười: “Tớ biết cậu và tổng giám đốc Đường kết hôn không đơn giản chỉ là vì cậu yêu anh ta. Nguyên nhân quan trọng hơn cả là tổng giám đốc Đường là bố của hai đứa trẻ, anh ta có trách nhiệm nuôi nấng hai đứa nó. Nhưng nếu hai đứa thật sự không phải là con anh ta, cậu vẫn có thể để tổng giám đốc Đường nuôi nấng hai đứa nó như chuyện đương nhiên sao?”
Sắc mặt Tống Vy hơi đổi, cô lập tức lắc đầu: “Đương nhiên không thể.”
Cô lựa chọn kết hôn với Đường Hạo Tuấn, quả thật là vì hai nguyên nhân này.
Nhưng nếu như hai đứa bé thật sự không phải là con Đường Hạo Tuấn, bảo cô để Đường Hạo Tuấn nuôi dưỡng hai đứa, cô thật sự không làm được, cô không mặt dày đến thế.
“Cho nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/483053/chuong-761.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.