“Mợ chủ thật sự ở đây sao?” Trình Hiệp kinh ngạc thốt lên.
Đường Hạo Tuấn siết chặt hai nắm tay: “Cô ấy đâu rồi?”
“Ở trong nhà.” Người phụ nữ trung niên chỉ vào trong nhà.
Đường Hạo Tuấn không rảnh lo lắng liệu bên trong có bẫy hay không, anh lao thẳng vào trong phòng.
Trình Hiệp lo lắng cho sự an toàn của anh, cũng vội vàng qua đó.
Vừa bước vào phòng, Đường Hạo Tuấn đã nhìn thấy Tống Vy đang nằm trên chiếc ghế sô pha hơi cũ kỹ, trên người đắp một chiếc chăn mỏng, đang nhắm mắt hôn mê.
Đôi chân dài sải bước, thoáng cái đã đến trước sô pha, trực tiếp ôm người phụ nữ đang nằm trên đó lên, đầu ghé sát vào trước ngực, sau khi nghe thấy tiếng tim đập trong lồng ngực của cô, cơ thể căng cứng của anh mới thả lỏng.
Sau đó anh anh lại vùi đầu vào hõm vai cô, ôm chặt lấy Tống Vy vào trong lòng.
Cô dựa vào trong lòng anh không hề động đậy, còn thân mình của Đường Hạo Tuấn lại khẽ run lên.
Trình Hiệp cảm nhận được nỗi sợ hãi của anh, trong lòng tỏ ra khá kinh ngạc.
Tổng giám đốc thật sự sợ hãi liệu có phải mợ chủ đang ở trước mặt mình hay không?
Có thể thấy tình yêu này sâu đậm đến mức nào!
“Mợ chủ sao rồi ạ?” Trình Hiệp không quấy rầy cuộc hội ngộ của hai người họ, quay lại hỏi người phụ nữ trung niên đi vào cùng.
Chị ta cười ha hả, trả lời: “Yên tâm đi, cô ấy không sao cả, tôi đã tìm bác sĩ khám cho cô ấy rồi. Cô ấy chỉ bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/482991/chuong-699.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.