Cô đỡ Đường Hạo Minh bước từng bước một đầy khó khăn đi về phía trước, cũng không biết đã đi bao lâu, cuối cùng cũng nhìn thấy bóng dáng ngôi nhà.
Gương mặt tái nhợt đầy mệt mỏi của Tống Vy hiện ra chút ý cười.
Ngay cả Đường Hạo Minh cũng như trút bỏ được thứ gì đó, cả thể xác và tinh thần đều thả lỏng.
“Đi!” Đường Hạo Minh thốt ra một chữ bằng giọng nói rất khàn.
Tống Vy nhìn anh ta, cắn răng dìu anh ta tiếp tục đi về phía trước.
Cô biết, phía trước chính là đường sống, chỉ cần đi đến căn nhà kia là cô có thể liên lạc với bên ngoài, liên lạc với Đường Hạo Tuấn.
Thế là Tống Vy dốc cạn chút sức lực cuối cùng, tăng nhanh tốc độ, dìu Đường Hạo Minh đi thêm khoảng gần mười phút, cuối cùng cũng đi tới được căn nhà trước mặt.
Trong nhà có người, là một người phụ nữ trung niên, nhìn thấy hai người Tống Vy thì giật nảy mình: “Hai người…”
Tống Vy nở nụ cười yếu ớt với người phụ nữ kia, vừa định nói gì đó thì cuối cùng không chịu được nữa, ngất đi.
“Ơ kìa, này, này…” Người phụ nữ thấy cô đột nhiên ngất xỉu thì lại càng hoảng sợ, bèn vội vàng tiến lên trước đỡ cô dậy.
Cũng nhờ vậy mà Đường Hạo Minh cũng tránh được kết quả ngã nhào trên mặt đất.
Người phụ nữ trung niên dìu cả Đường Hạo Minh và Tống Vy vào trong phòng, lúc này mới hỏi: “Ơ kìa, hai người thế này là…”
Đường Hạo Minh nở một nụ cười mê người: “Chúng tôi ra ngoài du lịch, không ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/482989/chuong-697.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.