Cảnh sát gật đầu: “Không sai, trừ phi chúng ta chặn được họ trước khi họ ra khỏi phạm vi camera.”
“Sao có thể làm được?” Giang Hạ chỉ vào máy tính: “Tuy tôi không hiểu mấy tuyến đường này, nhưng điểm đỏ điểm xanh này tôi vẫn biết, hai điểm đỏ này là hai chiếc xe đó, mà điểm xanh là chúng ta, chúng ta cách họ những ba, bốn mươi cây, hoàn toàn không đuổi kịp.”
Vừa dứt lời, trong phòng lập tức trầm xuống.
Đường Hạo Tuấn siết chặt hai bản đồ tuyến đường trong tay đến mức vang lên thành tiếng,
Trình Hiệp tháo mắt kính xuống dụi dụi, nhìn màn hình máy tính nhiều, mắt có chút cay: “Nếu trên người mợ chủ có thiết bị theo dõi điện tử gì thì tốt.”
“Thiết bị theo dõi điện tử?” Giang Hạ nghe thấy lời này, đôi mắt lập tức sáng lên.
Đường Hạo Tuấn nheo mắt lại, nhìn chằm chằm cô ấy: “Có phải cô biết gì không?”
Giang Hạ kích động, phấn khích gật đầu: “Trợ lý Trình, anh nhắc tôi mới nhớ, trên người Vy Vy đúng là có!”
“Không phải chứ?” Trình Hiệp há hốc mồm: “Sao cô biết mà tổng giám đốc của chúng tôi lại không biết.”
Dứt lời, anh ta liếc mắt nhìn thoáng qua Đường Hạo Tuấn.
Lẽ nào thật sự giống như trên mạng nói, bạn thân thân mật hơn ông xã?
Tuy Đường Hạo Tuấn không biết trong lòng Trình Hiệp nghĩ gì, nhưng cũng đoán ra được có lẽ không phải điều gì tốt, nhíu mày nói: “Được rồi, mau nói đi.”
Anh thúc giục Giang Hạ.
Giang Hạ vỗ vỗ mặt, sau khi điều chỉnh lại tâm thái, nghiêm túc trả lời: “Là thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/482966/chuong-674.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.