Đường Hạo Tuấn vừa buông Tống Vy lên trên ghế sô pha, một nhân viên phục vụ đã bưng khay thuốc đi tới, ngoài ra trong khay còn có một đôi giày đế bằng.
“Đây là do công chúa nhỏ của chúng tôi chuẩn bị. Cô ấy biết chân cô Tống bị thương, nên cố ý kêu tôi mang tới.” Người phục vụ giải thích.
Hóa ra vừa rồi Đường Hạo Tuấn nói với những vị khách mời kia đã truyền đến tai công chúa nhỏ.
Cho nên công chúa nhỏ mới cố ý cho người chuẩn bị giày và thuốc men.
Đường Hạo Tuấn cũng đỡ phải nhờ vả.
“Cảm ơn.” Đường Hạo Tuấn cất tiếng cám ơn.
Người phục vụ đi ra ngoài.
Đường Hạo Tuấn bưng khay đi tới bên cạnh Tống Vy, sau đó ngồi xuống nâng chân cô lên như một kỵ sĩ.
Tống Vy rất không thích tư thế này của anh, có cảm giác không được tự nhiên, cô mở miệng nói: “Ông xã, hay là anh ngồi bên cạnh em giống như vừa rồi đi. Anh thế này em không quen.”
“Không sao, một lát nữa sẽ thích ngay thôi.” Đường Hạo Tuấn không làm theo lời của cô, đặt chân cô lên trên đầu gối của mình rồi bắt đầu bôi thuốc.
Bôi thuốc xong, anh lại làm ra một hành động khiến Tống Vy kinh ngạc một hồi lâu mới tỉnh táo lại được.
Chỉ thấy anh nâng chân cô lên hơi cúi đầu xuống, đôi môi mỏng cứ thế hôn lên mu bàn chân cô.
Mặt Tống Vy lập tức đỏ bừng, cô không nhịn được đẩy anh ra: “Anh... Anh làm gì vậy?”
“Không nhìn ra sao?” Đường Hạo Tuấn rất bình tĩnh buông chân cô xuống, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/482951/chuong-659.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.