Sự việc hai lần trước cũng nằm ngoài dự đoán của bọn họ.
Cho nên anh ta muốn đánh cược một lần, thử thẳng thắn bộc lộ lòng mình cho Giai Nhi, để cô ấy cho anh ta một cơ hội. Như vậy đều tốt cho Hạo Tuấn và Tống Vy, cho cả anh ta nữa.
Nghĩ thế, bước chân Mạnh Ngọc như được tiếp thêm sức mạnh.
Lúc đi ngang qua Tống Vy, anh ta hơi khựng chân lại, vẻ mặt áy náy: “Xin lỗi.”
Nói xong, anh ta lại lần nữa cất bước, lướt qua cô chạy lên lầu.
Tống Vy nghi hoặc nghiêng đầu: “Sao anh ấy lại xin lỗi em?”
Đường Hạo Tuấn nhếch miệng: “Xin lỗi vì cậu ấy đã mang Giai Nhi đến đây.”
“Ra vậy.” Tống Vy bĩu môi.
Mạnh Ngọc dù biết rằng không nên dẫn Giai Nhi đến đây mà anh ta vẫn làm như vậy.
Thế thì xin lỗi có ý nghĩa gì nữa chứ?
Tống Vy tiến đến bên cạnh Đường Hạo Tuấn.
Đường Hạo Tuấn giữ chặt lấy cô, ôm cô vào lòng.
Tống Vy yên lặng dựa vào lồng ngực anh: “Phải rồi, vừa nãy bác sĩ Mạnh vội vội vàng vàng đi đâu vậy?”
“Tìm Giai Nhi tỏ tình.” Đường Hạo Tuấn rót cho cô một ly nước.
Tống Vy thiếu chút nữa thì bị sặc, nhìn anh bằng vẻ mặt không thể tưởng tượng được: “Anh nói gì, tỏ tình?”
Quả thực là cô có biết Mạnh Ngọc thích Lâm Giai Nhi, nhưng cô nhận ra, kiểu đứng sau âm thầm bảo vệ này của Mạnh Ngọc thì… trừ phi trong lòng Lâm Giai Nhi không có ai, còn nếu không, chẳng bao giờ có thể tỏ tình được, bởi vì anh ta sợ rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/482943/chuong-651.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.