“Xin lỗi Vy Vy nhé, tớ đi nghe điện thoại một lát.” Trần Châu Ánh lấy điện thoại từ trong túi ra.
Tống Vy đáp một tiếng, ra hiệu cứ tự nhiên.
Thấy tên hiển thị trên màn hình là đàn anh, Trần Châu Ánh cười khẽ một tiếng, ấn nghe: “Alo, đàn anh à?”
“Em đang ở đâu?” Người đàn ông bên kia hỏi.
Trần Châu Ánh liếc mắt nhìn Tống Vy: “Em đang ngồi cùng với đối tác, có chuyện gì không?”
“Không có gì, anh nghe nói thiết kế của bọn em hoàn thành rồi đúng không?”
Trần Châu Ánh gật đầu: “Đúng thế, vô cùng hoàn mỹ, em đã gửi qua cho công chúa rồi.”
“Vậy sao? Anh biết rồi.” Người đàn ông nói.
Trần Châu Ánh nhíu mày: “Đàn anh, anh hỏi để làm gì vậy?”
“Cũng không có gì to tát đâu, chỉ là muốn nói trước với em một tiếng là ngày mai công chúa sẽ đến chỗ em, nếu rảnh thì em nhớ sắp xếp khách sạn các thứ cho công chúa nhé.”
“Cái gì? Công chúa đến đây sao?” Trần Châu Ánh kinh ngạc trợn trừng mắt.
Tống Vy nghe thấy vậy không khỏi sửng sốt, nhìn theo điện thoại của cô ấy.
Người đàn ông kia cười cười: “Đúng vậy, anh vừa mới nghe thầy nói, thầy bảo anh báo cho em biết, em đặt phòng khách sạn cho công chúa đi.”
“Được, em biết rồi.” Trần Châu Ánh kích động đồng ý.
Nói chuyện xong, cô ấy đặt điện thoại xuống.
Tống Vy nắm chặt lòng bàn tay, hỏi: “Công chúa sắp đến thành phố Giang hả?”
“Đúng vậy.” Trần Châu Ánh cười đáp: “Vậy thì tốt quá rồi, chúng ta không cần phải ra nước ngoài nữa, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/482939/chuong-647.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.