Tống Vy nghe xong cũng cảm thấy có khả năng chính là như vậy, cô cười: “Nếu là như vậy thì tớ sẽ nhận lời thách đấu của cô ta, cậu trả lời giúp tớ là tớ rất vui khi có đối thủ như cô ta.”
Người ta đã đến tận cửa nhà khiêu khích cô rồi.
Cô không chấp nhận thì chẳng phải là kẻ hèn nhát sao?
Giang Hạ cũng ủng hộ Tống Vy thi đấu với Tô Huyền kia, lập tức gật đầu: “Yên tâm, tớ sẽ trả lời ngay.”
Nói xong cô liền để tay lên bàn phím bắt đầu gõ chữ.
“Tớ về phòng làm việc trước đây.” Tống Vy không có hứng thú với nội dung trả lời của cô nàng, vỗ vai cô ấy một cái rồi xoay người trở về phòng làm việc.
Thoáng chốc mà đã một tuần trôi qua.
Bên phía đồn cảnh sát vẫn báo là chưa bắt được người phụ nữ bí ẩn kia, cho nên vụ án chỉ có thể khép lại qua loa. Dù sao thì họ cũng không thể cứ lãng phí sức người đi bắt nghi phạm được.
Văn phòng thám tử mà Giang Hạ tìm đến cũng không thu hoạch được gì. Dường như người phụ nữ kia đã chìm xuống đáy biển, biến mất không thấy tăm hơi.
Vì vậy, không còn cách nào khác, Tống Vy và Giang Hạ chỉ có thể chấp nhận quyết định của đồn cảnh sát.
May là số tiền tham ô của trưởng kho và tổ trưởng kia đều đã thu hồi được, bởi vì sau khi họ tham ô tiền xong còn chưa kịp sử dụng đã bị bắt.
Ngày hôm đó, Tống Vy đến trường mẫu giáo đón hai đứa bé trở về biệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/482923/chuong-631.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.