Tống Vy hít sâu mấy hơi mới miễn cưỡng bình tĩnh lại, lấy điện thoại ra.
Nhìn thông báo người gọi tới là Đường Hạo Tuấn, cô gắng lộ ra một nụ cười gượng gạo: “Hạo Tuấn.”
“Anh thấy bài đăng trên page của công ty em rồi. Chuyện rất nghiêm trọng sao?” Trong điện thoại truyền tới tiếng nói trầm ấm đầy quan tâm của Đường Hạo Tuấn
Tống Vy được an ủi rất nhiều, cô đỡ trán cười khổ, đáp: “Đúng vậy, em còn tưởng chỉ là chuyện nhỏ, nhưng chúng em điều tra sâu thêm mới phát hiện đây thật ra là một âm mưu.”
Sau đó, cô nói ra suy đoán về trưởng kho và tổ trưởng, cùng với việc họ có người chống lưng.
Đường Hạo Tuấn nghe xong, nhíu mày lại, rõ ràng cũng ý thức được chuyện không đơn giản: “Cần anh giúp gì không?”
“Không cần đâu.” Tống Vy lắc đầu từ chối: “Em muốn tự giải quyết chuyện này, em phải xem xem, vì sao những người này lại làm như vậy.”
Nhận thấy sự mạnh mẽ và kiên định trong giọng nói của cô, Đường Hạo Tuấn cũng không cưỡng ép, đôi môi mỏng mấp máy: “Được, nếu gặp phải khó khăn gì thì nhất định phải nói với anh, đừng cố gắng gượng.”
Tống Vy cảm thấy lòng mình ấm áp: “Vâng, em biết rồi.”
“Khi nào thì về?” Đường Hạo Tuấn thay đổi chủ để.
Tống Vy nhìn đồng hồ đeo tay, khẽ than thở: “Sợ là vẫn sớm, lát nữa còn phải làm biên bản nữa.”
“Được, nếu muộn quá thì anh lái xe tới đón em.” Đường Hạo Tuấn nói.
Tống Vy mỉm cười gật đầu: “Vâng.”
Đường Hạo Tuấn chuẩn bị ngắt máy.
Đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/482899/chuong-607.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.