Tống Hải Dương hừ mũi, coi như đã đồng ý.
“Được rồi, hai con về phòng chơi đi.” Tống Vy vỗ vào bả vai nhỏ của cậu bé.
Tống Hải Dương kéo Tống Dĩnh Nhi đang gặm táo nhảy nhót đi về phòng.
Đường Hạo Tuấn không ở trên lầu bao lâu, một lúc sau anh đã đi xuống.
Tống Vy nhìn anh: “Hạo Tuấn, cô Lâm không sao chứ?”
“Không sao đâu.” Đường Hạo Tuấn nắm lấy tay cô, ý bảo cô ngồi xuống cùng anh.
Tống Vy thở dài: “Em đã nói với Hải Dương rồi, sau này thằng bé sẽ không cố ý nói như vậy với cô Lâm nữa.”
Đường Hạo Tuấn “ừ” một tiếng: “Anh biết em và hai con không thích Giai Nhi. Em yên tâm đi, cô ấy sẽ không ở đây lâu đâu. Ông Cố biết Giai Nhi xuất viện rồi, một thời gian nữa ông ấy sẽ đến đón Giai Nhi.”
“Ông Cố?” Tống Vy cau mày nghi ngờ: “Cô Lâm có liên quan gì đến ông Cố sao?
“Mẹ Giai Nhi là cháu ngoại của ông Cố.” Đường Hạo Tuấn giải thích, bàn tay vuốt ve làn da mềm mại của cô.
Tống Vy giật mình gật đầu: “Thì ra là thế.”
Không ngờ Lâm Giai Nhi lại có quan hệ như vậy với người lãnh đạo đã về hưu của thành phố Giang.
Cô chỉ không hiểu, nếu ông Cố là ông cố ngoại của Lâm Giai Nhi thì sao cô ta không về nhà họ Cố luôn?
“Đang suy nghĩ gì vậy?” Nhìn thấy ánh mắt trầm tư của Tống Vy, Đường Hạo Tuấn uống một hớp nước rồi hỏi.
Tống Vy hoàn hồn lắc đầu: “Không có gì, em về phòng làm việc một lúc đã.”
“Ừ.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/482892/chuong-600.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.