“Vậy sao? Vậy anh sẽ chờ.” Đường Hạo Tuấn bưng ly nước lên uống một ngụm.
Bữa tiệc nhanh chóng kết thúc.
Khi mấy người ra khỏi nhà hàng thì đã là chín rưỡi tối.
Tống Vy và Đường Hạo Tuấn mỗi người dắt một đứa trẻ đứng ở bên đường, tạm biệt Lưu Mộng.
Tới khi Lưu Mộng lên taxi, đi về phía xa, một nhà bốn người mới lên xe rời đi.
Ngày hôm sau, đưa hai đứa trẻ tới trường mẫu giáo xong, Tống Vy và Đường Hạo Tuấn lái xe tới cục dân chính.
Đứng ở cửa cục dân chính, Tống Vy đột nhiên không đi nổi.
Đường Hạo Tuấn dừng chân, nghiêng mặt nhìn cô: “Sao thế?”
“Thật sự phải đăng ký kết hôn sao?” Tống Vy cắn môi hỏi.
Đường Hạo Tuấn nhíu mày: “Em muốn đổi ý à?”
“Không, đương nhiên không phải.” Cô vội vàng lắc đầu, xua tay: “Chỉ là em hơi căng thẳng thôi.”
Trước tối qua, họ còn chưa nghĩ gì tới chuyện kết hôn.
Kết quả sau một tối đã sắp sửa đăng ký kết hôn, cô không căng thẳng mới lạ.
Đường Hạo Tuấn nắm tay cô, phát hiện tay cô vừa lạnh vừa ướt, rõ ràng lúc này đang cực kỳ căng thẳng, không khỏi siết mu bàn tay cô: “Không sao, đừng lo lắng, có anh ở đây!”
Nghe được lời này, nội tâm Tống Vy có chút xúc động, nhìn vẻ mặt nghiêm túc của anh, không hiểu sao theo bản năng gật đầu: “Vâng.”
Cảm nhận được Tống Vy thả lỏng hơn một chút, Đường Hạo Tuấn lại cất bước: “Vào thôi.”
Dứt lời, anh nắm tay cô đi vào cổng cục dân chính.
Khoảng nửa tiếng sau.
Hai người một trước một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/482816/chuong-523.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.