Tống Vy cười khổ một tiếng: “Được rồi, em cũng biết không thực tế cho lắm, nhưng Giang Hạ là bạn em, đương nhiên em hy vọng cô ấy có thể thành công, nên trong thâm tâm, không muốn có ai tranh giành với Giang Hạ cả.”
Nói tới đây, cô nhìn về phía Đường Hạo Tuấn, ánh mắt có chút thấp thỏm: “Hạo Tuấn, anh sẽ không cảm thấy em làm vậy…”
“Không đâu!” Đường Hạo Tuấn biết cô muốn nói gì, trực tiếp ngắt lời, xoa đầu cô nói: “Làm điều em muốn là được. Anh từng nói, dù em có giết người anh cũng sẽ giúp em vứt xác mà, thế nên chỉ cần là điều em muốn làm, anh đều sẽ ủng hộ.”
Sự ủng hộ hết mình của anh khiến trái tim Tống Vy rất cảm động, sự thấp thỏm trong mắt hoàn toàn tiêu tan ngay tức thì.
Cô chủ động vươn tay ôm lấy anh: “Cảm ơn anh, Hạo Tuấn. Ở bên anh, em rất hạnh phúc.”
Đây đích thực là một lời khẳng định với Đường Hạo Tuấn.
Đường Hạo Tuấn ôm lấy cô, vuốt ve mái tóc dài sau lưng cô: “Anh cũng vậy.”
Thầy Mercedes ở đối diện thấy hai người ân ái như vậy, cũng không làm phiền họ, đứng dậy lặng lẽ rời đi.
Tuy vậy, Đường Hạo Tuấn vẫn để ý thấy.
Có điều cũng không có ý định gọi ông lại.
Thế nên, khi Tống Vy ngồi dậy rời khỏi vòng tay Đường Hạo Tuấn, không biết thầy Mercedes đã đi từ lúc nào rồi.
Buổi tối, tiệc sinh nhật của thầy Mercedes bắt đầu.
Tuy lần này thầy Mercedes không gửi thư mời ra bên ngoài, nhưng cũng có không ít người chủ động tới,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/482783/chuong-490.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.