“Để tớ đi tra thử xem.” Giang Hạ kề sát tai vào điện thoại, nghe thấy thế thì tức tốc lấy laptop của Tống Vy ở bên cạnh thử tìm kiếm.
Tống Vy cũng đi ra phía sau lưng Giang Hạ rồi hỏi thám tử: “Hiện giờ Tống Huyền thế nào rồi?”
“Tôi cũng không biết nữa, tôi chưa đi qua đó xem xét. Nhưng mà nhìn vẻ mặt của nhóm nhân viên y tế và cảnh sát thì cũng không ổn lắm đâu. Có khi đã…”
Thám tử không nói hết vế sau.
Nhưng ai cũng hiểu rõ ý tứ.
Tống Vy bấm mạnh vào lòng bàn tay.
Phòng của Tống Huyền ở lầu mười hai, mỗi tầng cao trung bình ba mét, vậy thì tầng mười hai cao đến ba mươi sáu mét.
Từ độ cao đó nhảy xuống, chắc chắn không ai sống sót nổi!
“Có rồi!” Lúc này Giang Hạ đã tra ra được tin tức Tống Huyền nhảy lầu.
Tống Vy ngay lập tức nhìn vào màn hình vi tính. Một đoạn phim rung lắc dữ dội, cũng rất mờ ảo hiện lên trên màn hình, hẳn là do người qua đường sử dụng di động để quay.
Chỉ có thể nhìn thấy trong video, có một người phụ nữ mặc bộ quần áo của bệnh viện tâm thần, tóc tai bù xù nên khó mà thấy được mặt. Cô ta ngồi ở cửa sổ trên tầng mười hai, xoay lưng ra bên ngoài, rồi ngay giây tiếp theo, người phụ nữ kia đột ngột xoay ngược lại ngã ra ngoài cửa sổ, rớt thẳng xuống đất với tốc độ cực nhanh.
Vài giây sau, người phụ nữ kia va đập mạnh với nền đất, cơ thể ngắc ngoải mấy cái rồi chẳng còn động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/482711/chuong-418.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.