“Tống Huy Khanh?” Tống Vy cắn môi: “Ông ta làm gì?”
“Hai ngày trước, sau khi Tống Huy Khanh vào tù thăm Tống Huyền, Tống Huyền đột nhiên phát điên. Sau đó chúng tôi mời rất nhiều bác sĩ chuyên ngành tới khám, kết quả khám ra được là rối loạn tâm thầm.”
Rối loạn tâm thần, cũng thường gọi là bệnh thần kinh.
“Chắc cô Tống cũng biết, quốc gia chúng ta rất khoan dung với những người mắc bệnh này. Tống Huyền là người mắc bệnh thần kinh thì không thể bị giam trong tù được. Cho nên bây giờ cô ta đã được chuyển sang bệnh viện tâm thần rồi.” Người của cục cảnh sát nói.
Tống Vy tức tới mức bật cười: “Sau khi thăm Tống Huyền xong, Tống Huyền liền phát điên. Trên đời nào có chuyện trùng hợp như vậy, rõ ràng là giả vờ!”
“Chúng tôi cũng biết có thể cô ta giả vờ, nhưng chúng tôi không có chứng cứ. Bởi vì mỗi một bác sĩ tới đây, kết quả khám đều giống nhau cả.” Người của cục cảnh sát cũng rất bất lực.
Muốn trách thì trách diễn xuất của Tống Huyền quá tốt, đến cả những bác sĩ kia cũng bị lừa.
Tống Vy tức tới mức bật cười.
Cô thực sự không ngờ rằng, Tống Huyền ngồi tù thôi mà cũng có thể ra khỏi tù nhanh như vậy.
Cô thực sự đã coi thường đôi ba con vô liêm sỉ Tống Huyền và Tống Huy Khanh này rồi.
“Bây giờ cô ta đang ở bệnh viện tâm thần nào?” Tống Vy day mi tâm rồi hỏi.
Cục cảnh sát đưa cho cô một tấm danh thiếp.
Tống Vy nhận lấy, nhìn thoáng qua, nói tiếng cảm ơn rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/482661/chuong-369.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.