“Được.” Giang Hạ gật đầu, lấy điện thoại và danh thiếp ra, gọi cho Trình Hiệp.
Khi cô ấy gọi điện thoại, Tống Vy đột nhiên lấy một danh sách từ trong túi ra, giơ lên không trung, nhìn phóng viên ở dưới sân khấu: “Thưa quý vị, nội dung tôi muốn nói trong cuộc họp báo hôm nay, cơ bản là như vậy thôi. Chỉ còn lại một chuyện cuối cùng, đó là tôi sẽ khởi kiện các blogger và người dùng có tên trong bản danh sách trên tay tôi đây.”
“Khởi kiện?” Phóng viên dưới sân khấu và khán giả xem livestream đều sửng sốt.
Tống Vy mấp máy đôi môi đỏ: “Không sai, những blogger này cố ý dẫn sắt khiến mọi người chửi bới tôi trên mạng, còn những người dùng này nữa, mấy câu mắng chửi của họ nhận được rất nhiều like ủng hộ của những người khác. Những thứ này đều ảnh hưởng tới tôi, nếu tôi không kiện họ thì chính là có lỗi với bản thân, tôi không để yên cho họ mắng chửi vô cớ được!”
“Nhưng cô Tống, nhiều người như vậy, có hơi quá không?” Có phóng viên cảm thấy cô chuyện bé xé ra to.
Không phải chỉ là bạo lực mạng chút thôi sao, sao phải làm lớn như vậy?
Trả thù thế này cũng nặng quá rồi!
“Quá?” Tống Vy cong môi cười khẩy: “Tôi không cảm thấy tôi quá đáng, lúc họ mắng chửi tôi, sao anh không nói họ quá đáng?”
“Tôi…” Phóng viên đó lập tức không còn gì để nói.
Tống Vy không thèm nhìn anh ta, thu hồi tầm mắt: “Ai cũng phải chịu trách nhiệm cho tất cả những việc mình làm. Khi họ lấy việc mắng chửi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/482621/chuong-329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.