Tống Vy liếc nhìn anh, đưa khẩu cung cho anh: “Trên đó nói, Trần Nhã Nhã là vì để gả cho anh mới muốn giết tôi, tôi rất thắc mắc, cô ta muốn gả cho anh, giết tôi có tác dụng gì, giết Tống Huyền, Tống Huyền lúc đó vẫn là vị hôn thê của anh, giết Tống Huyền, khả năng gả cho anh không phải cao hơn sao?”
Cô thật ra muốn nói, giết Lâm Giai Nhi thì khả năng sẽ cao hơn.
Nhưng Lâm Giai Nhi là người anh yêu, cô nói như vậy, nhất định sẽ chọc giận anh.
Đường Hạo Tuấn nghe thấy lời này của Tống Vy, ánh mắt nhìn cô trở nên phức tạp.
Tại sao ai cũng nhìn ra được, người anh yêu là cô, còn bản thân cô lại không nhìn ra chứ?
Anh yêu cô, Trần Nhã Nhã giết cô, đương nhiên mới là sự lựa chọn chính xác nhất.
Thở dài một tiếng trong lòng, Đường Hạo Tuấn trả lại khẩu cung cho cảnh sát: “Chúng tôi có thể đi gặp cô ta không?”
“Đương nhiên có thể.” Cảnh sát gật đầu.
Đường Hạo Tuấn nhìn sang Tống Vy: “Đi thôi, đi gặp cô ta.”
Tống Vy cũng có ý này, ừm một tiếng, đi qua.
Trong phòng thẩm vấn, Tống Vy đứng ở trước mặt Trần Nhã Nhã, lạnh lùng nói: “Chỉ vì đố kỵ thì cô muốn ra tay với tôi, muốn giết tôi, không cảm thấy quá độc ác hay sao?”
Trần Nhã Nhã ngẩng đầu liếc nhìn cô, nhưng rất nhanh cúi đầu, trong giọng nói tràn ngập đau thương và chua xót: “Tùy cô nói sao thì nói, tôi cái gì cũng chả sao cả.”
“Hửm?” Tống Vy nghi ngờ nheo mắt lại.
Kỳ lạ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/482548/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.