🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tống Vy cười gật đầu: “Là tôi, kính của anh đâu?”

Kiều Phàm cười khổ: “Rơi ở dưới biển rồi.”

Ý cười trên mặt Tống Vy lập tức ngừng lại, sau đó áy náy cúi đầu xuống: “Xin lỗi Phàm, đều là tôi…”

Cô vẫn chưa nói xong, cả người đã bị Kiều Phàm ôm chặt lấy.

Anh ta đặt cằm lên vai cô, cảm xúc có chút kích động: “Em không cần nói xin lỗi, một cặp kính mà thôi, chỉ cần em không sao là tốt rồi.”

“Phàm…” Nghe thấy lời này, trái tim Tống Vy lập tức mềm lại, đưa bàn tay đang rủ xuống lên, ôm lấy anh ta.

Đường Hạo Tuấn ở ngoài cửa, vẻ mặt lạnh lùng nhìn hai người đang ôm nhau, hai tay ở bên hông nắm chặt lại, gân xanh ở trên mu bàn tay đều đã nổi lên.

Anh rất muốn đi qua tách hai người ra, nhưng lại đang băn khoăn điều gì đó, chần chừ không đi lên.

Trình Hiệp nhìn thấy dáng vẻ kiềm chế của anh, lại nhìn hai người vẫn còn đang ôm nhau ở bên trong, cũng không khỏi oán trách: “Nhà thiết Tống cũng thật là, có kiểu quan hệ kia với tổng giám đốc, lại còn ôm ôm ấp ấp với người đàn ông khác, thực sự…”

“Được rồi, đi thôi!” Đường Hạo Tuấn lạnh lùng ngắt lời anh ta, quay người rời đi.



Trình Hiệp vội vàng đi theo, đuổi theo sau anh hỏi: “Tổng giám đốc, chúng ta không vào tách hai người bọn họ ra sao?”

Đôi mắt lạnh lùng của Đường Hạo Tuấn nheo lại: “Bây giờ vẫn chưa phải lúc.”

Con người anh từ trước đến nay vẫn luôn rất bá đạo, vừa ý cái gì nhất

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/482463/chuong-170.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Chương 170
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.