“Cô cho rằng cô có thể ngăn cản quyết định của tôi sao?” Đường Hạo Tuấn nhếch môi lộ ra đường cong mỉa mai.
Tống Huyền biết anh lần này là làm thật rồi, trong tình thế khẩn cấp, hai mắt trợn ngược, đột nhiên ngất đi.
Tô Thu thấy vậy thì hét to: “Huyền!”
Sau đó lao đến bên giường bệnh, muốn gọi bác sĩ.
Nhưng một giây sau, bà ta cảm nhận được có người đang kéo mình, cúi đầu nhìn, chỉ tay tay của Tống Huyền đang túm góc áo của bà ta, bà ta lập tức hiểu ra tất cả, lau nước mắt quay đầu nói với Đường Hạo Tuấn: “Hạo Tuấn, Huyền đã ngất xỉu rồi, chuyện hủy bỏ hôn ước, chúng ta để sau rồi nói có được không.”
Đường Hạo Tuấn không có trả lời, chỉ nheo mắt đánh giá Tống Huyền, thấy lông mi của cô ta run rẩy, trong mắt anh vụt qua tia mỉa mai.
Đường tưởng anh không biết cô ta đang giả vờ ngất, muốn dùng cách này trốn tránh chuyện hủy bỏ hôn ước.
Có thể sao?
“Nếu đã như vậy, vậy đợi cô ta tỉnh, tôi lại cho phóng viên tới.”
Nói xong, Đường Hạo Tuấn không chút do dự xoay người đi ra ngoài.
“Tổng giám đốc!” Ngoài cửa bệnh viện, Trình Hiệp nhìn thấy anh đi ra, vẫy tay với anh.
Đường Hạo Tuấn đi tới, nhíu mày: “Cậu sao lại tới đây?”
“Tôi nhận được một thiệp mời.” Trình Hiệp đưa một tấm thiệp mời cho anh: “Người thừa kế của gia tộc Hill ở nước ngoài kết hôn, đặc biệt mời anh đến tham gia hôn lễ.”
“Không rảnh, cậu cho người chuẩn bị một phần quà gửi qua đó là được.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/482445/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.