Tống Vy nhún vai, không có ý trả lời.
Giang Hạ lau nước mắt trên khóe mắt, giễu cợt: “Trời ơi, cười đau bụng chết luôn rồi, Tống Huyền, cô nhận nhầm người mà còn không biết, còn muốn hợp tác với anh Lục!”
“Cô có ý gì?” Trong lòng Tống Huyền khẽ hồi hộp.
Nhận nhầm người?
Chẳng lẽ… Tống Huyền lập tức nhìn thư ký Lý, giọng nói bén nhọn hỏi: “Anh không phải là anh Lục!”
“Tôi là thư ký của anh Lục.” Thư ký Lý cười.
Tống Huyền nắm chặt tay hét lớn: “Anh không phải anh Lục, sao không nói sớm?”
Khiến cô ta mất mặt trước Giang Hạ và Tống Vy.
Thư ký Lý rất vô tội: “Này cô, không phải tôi không nói, mà là cô không cho tôi cơ hội nói. Tôi hai lần đều bị cô chen ngang. Tôi có thể nói gì?”
“Đúng vậy.” Giang Hạ phụ họa theo: “Là do cô tiến vào mà không hỏi rõ ràng, bây giờ còn trách người khác, cũng không ngẫm lại xem mình có sai không. Người như cô, ai dám hợp tác.”
Thư ký Lý liên tục gật đầu: “Cô Giang nói đúng. Tôi xin lỗi, chúng tôi không thể hợp tác với cô được.”
“Tại sao?” Tống Huyền không cam tâm, nhíu mày sâu đến mức có thể giết một con muỗi.
Thư ký Lý chỉ về phía Tống Vy: “Bởi vì chúng tôi đã quyết định hợp tác với cô Tống này rồi.”
“Cái gì?” Tống Huyền cao giọng, tức giận nhìn Tống Vy.
Tống Vy nhìn lại cô ta và mỉm cười.
Nụ cười này rơi vào mắt Tống Huyền như vừa khoe khoang vừa khiêu khích cô ta.
Vẻ mặt cô ta tức giận vặn vẹo, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/482432/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.