Tống Vy ngượng ngùng cười: “Xin lỗi tổng giám đốc Đường, là tôi tự chủ trương, không nói cho anh biết.”
Đường Hạo Tuấn lắc đầu, khen ngợi nhìn cô: “Em làm tốt lắm, nếu em không đề phòng trước thì show thời trang hôm nay đã bị phá hủy rồi!”
“Đúng vậy.” Tống Vy cảm khái mím môi đỏ.
Cô cũng cảm thấy may vì lúc trước đã làm thế.
Tống Huyền cũng đã hiểu ra.
Chẳng trách quần áo người mẫu biểu diễn vẫn nguyên vẹn.
Thì ra sự thật là thế này!
Tống Vy cười cười: “Chủ nhiệm Tống, bất ngờ không?”
Tống Huyền khinh thường: “Hứ, không bất ngờ, nhưng đúng là rất ngạc nhiên, tuy nhiên cô nói nhiều như thế thì có ích lợi gì, tôi vẫn là câu nói cũ, tôi không hề làm!”
“Thật sao?” Đường Hạo Tuấn dùng đôi mắt đen láy nhìn cô chăm chú.
Mắt Tống Huyền hơi lóe lên, đột nhiên gật đầu: “Em thề, em thật sự không làm chuyện này.”
“Vậy cô có gì để nói về người này.” Đường Hạo Tuấn vỗ tay, một bảo vệ dẫn một người đàn ông bước vào.
Thấy người đàn ông kia, Tống Huyền luống cuống, rồi lại nhanh chóng bình tĩnh lại.
“Xem ra cô có quen anh ta.” Đường Hạo Tuấn mím môi lộ ra chút lạnh lẽo.
Tống Huyền hít sâu, giống như bất chấp mọi thứ: “Không sai, tôi có quen anh ta.”
Tống Vy nhướng mày.
Thừa nhận nhanh thật!
“Vậy cô nói xem, anh ta là ai?” Đường Hạo Tuấn đẩy người đàn ông kia đến trước mặt Tống Huyền.
Còn không đợi Tống Huyền nói gì, Tống Vy nhìn chằm chằm người đàn ông kia, đột nhiên vỗ tay: “A, tôi nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/482392/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.