Tống Vy lấy điện thoại ra, vừa gọi điện báo cảnh sát, vừa thúc giục: “Trợ lý Trình, anh mau lái xe về phía trước đi, nếu tên cướp đó có đồng bọn, tổng giám đốc Đường sẽ gặp nguy hiểm.”
Nghe vậy, sắc mặt Trình Hiệp trở nên nghiêm túc, anh ta lập tức khởi động xe.
Mấy phút sau, hai người tìm được Đường Hạo Tuấn.
Anh đang đánh nhau với một đám người ở trong đường hầm tối đen, một trong chúng chính là người cướp túi xách của Tống Vy.
Tống Vy siết chặt bàn tay: “Quả nhiên tôi đoán không sai, đám cướp đó có đồng bọn, không được, chúng ta phải tới giúp.”
Mặc dù tình hình trước mắt là Đường Hạo một mình đánh với mấy người vẫn chưa rơi vào thế hạ phong.
Nhưng dẫu sao đối phương cũng nhiều người, lỡ như Đường Hạo Tuấn tiêu hao hết thể lực, vậy anh sẽ gặp phiền phức.
Nghĩ vậy, Tống Vy vội vàng xuống xe.
Trình Hiệp cũng xuống theo, nhưng lại ngăn cô lại: “Để tôi đi, nhà thiết kế Tống cứ đợi chúng tôi ở đây đi.”
Nói đoạn, Trình Hiệp siết chặt nắm đấm, tham gia cuộc chiến.
Có Trình Hiệp giúp đỡ, thoáng cái đã giải quyết xong mấy tên cướp này.
Tống Vy thấy mấy tên cướp ngã xuống đất không dậy nổi, ôm bụng nằm lăn lộn trên mặt đất, cô lập tức thở phào một hơi, sau đó mỉm cười chạy về phía Đường Hạo Tuấn, quan sát anh một lượt: “Tổng giám đốc Đường, anh không bị thương chứ?”
Đường Hạo Tuấn nhìn vẻ quan tâm trên mặt cô, trong lòng hơi ấm áp: “Không, cái này trả em.”
Đường Hạo Tuấn đưa túi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/482382/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.