Mộ Thừa Huyền nhìn chằm chằm chân gà Mộ Tiểu Bao đưa đến, nhíu mày, vẻ mặt ghét bỏ.
Lê Vãn Ca cho là hắn đã sớm ăn sơn hào hải vị, sẽ không ăn loại đồ ăn trẻ con thích ăn này, đang chuẩn bị kéo Tiểu Bao lại, một giây sau, Mộ đại tổng tài người ta liên nghênh ngang bắt đầu ăn.
"Chân gà còn được, nhưng mà nước sốt hơi nhạt, lần sau cho nhiều một chút."
Mộ Thừa Huyền chậm rãi thưởng thức, nghiêm trang bình luận.
"Bởi vì là nấu cho Tiểu Bao ăn, cho nên tôi làm nước sốt nhạt một chút, sau này anh muốn ăn thì tôi nấu riêng cho anh ă."
Lê Vãn Ca nhìn hắn đến xuất thần, gần như là theo bản năng, dịu dàng, quan tâm nói.
Hừ, không thể không nói, Mộ Thừa Huyền thật sự đúng là sản phẩm bất công do Chúa sáng thể tạo ra, bộ dáng đẹp như vậy cũng thôi đi, ăn chân gà mà cũng có thể quý phải như vậy, thật đúng là người đàn ông độc nhất vô nhị mà.
"Còn biết làm chân gà, chứng minh cô cũng không phải phụ nữ tồi, chỉ biết làm chuyện ngu ngốc."
Hình như tâm trạng của Mộ Thừa Huyền rất tốt, mặc dù vẫn độc miệng, nhưng lại không có lạnh lẽo như trước, rốt cuộc cũng đã có một chút độ ấm của con người.
"Hừ, ai làm chuyện ngu ngốc chứ, không phải vì tôi muốn giúp anh à, anh cũng biết con người Quý Minh Xuyên xuất quỷ nhập thần, mạch não không giống như người bình thường, lỡ như ông ta lại ăn chiêu này thì sao?"
"Ngu ngốc, cô phải nhớ kỹ, dưới gầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-tong-tai-daddy-xin-tat-den/1778249/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.