Dừng, dừng, dừng!"
Lê Văn Ca bị xóc này đến mức chịu không được nữa rồi, lấy tay che miệng, người mặc áo đen A đang lái xe hô.
"Được, Lê tiểu thư, chúng ta dừng ở chỗ này.”
Người mặc áo đen B chỉ vào một bãi đất trống trước một nhà máy bị bỏ hoang, ra hiệu cho người áo đen A dùng chỗ đó.
Sau khi xe dừng lại, hai người đàn ông nhanh chóng xuống xe, mở cửa chỗ ngồi phía sau xe, đỡ Lê Văn Ca xuống xe.
"Lê tiểu thư, sao, lúc này chúng tôi diễn rất đạt, không có sơ hở gì chứ?"
Người mặc áo đen A thái độ ân cần hỏi Lê Văn Ca, vẻ mặt viết đầy ba chữ "cần được khen",
"Kỹ thuật diễn của chúng tôi khẳng định rất đạt tiêu chuẩn, cô thấy những người vừa nãy đều bị dọa thành dạng gì, đó là do tôi đóng vai phụ nhiều năm như vậy, đây là thời khắc tỏa sáng của kỹ thuật diễn!"
Người mặc áo đen khoanh tay, tạo ra dáng hắn cho là đẹp trai nhất, tràn đầy tự tin nói.
"Được, được, hay, hay, tôi thật sự rất phục các anh..."
Lê Vãn Ca ôm quyền với hai người, trực tiếp bị bọn họ đánh bại.
Trong đầu thầm chửi, rốt cuộc anh trai kiếm ở đâu ra hai tên, một tên thì thích đùa giỡn, một tên thì kỹ thuật diễn quá khoa trương.
Bắt cóc thì bắt cóc đi, một người đi khiêng một khẩu súng liên thanh, không thấy quá khoa trương sao?
Còn có, những cái lời kịch xấu hổ chết người đó là do ai ra vậy?
Còn có câu "giống như kỵ sĩ từ trên trời giáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-tong-tai-daddy-xin-tat-den/1778240/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.