Đó là một người đàn ông da trắng khoảng ba mươi tuổi, tướng mạo đoan trang, nhưng con ngưoi màu xanh thăm thẳm lại lộ ra sự gian ác khiến người ta sợ hãi.
"Anh... Anh là ai?"
Lê Vãn Ca bị dọa sợ, hai tay chống trên thành bồn tắm, định chạy trốn.
"Đừng động!"
Người đàn ông lạnh lùng ra lệnh.
Gần như chỉ trong chớp mắt, họng súng đen xì đặt trên gáy cô.
"Được, tôi không động."
Lê Văn Ca nuốt một ngụm nước miếng, giơ hay tay lên làm bộ dáng đầu hàng.
Mặc dù trong lòng sợ muốn chết nhưng bên ngoài vẫn giả bộ trấn định.
"Vị tiên sinh này, ngài họ gì, hình như tôi không biết anh, sao anh có thể đi vào phòng tôi được vậy?"
Mặt Lê Vãn Ca trắng bệch không có chút máu, nở nụ cười xinh đẹp, điểm nhiên như không xảy ra chuyện gì, bắt chuyện với người đàn ông.
Giọng nói đó giống như là bạn bè thân thiên với đối phương, khiến người ta không tự chủ mà thả lỏng.
"Cô là người phụ nữ thứ ba tôi tìm tới, cô rất khác với những người kia."
Người đàn ông ung dung nhìn Lê Văn Ca, dùng tiếng Anh nói.
"A, khác biệt chỗ nào, có thể nói cho tôi nghe không?"
Lê Văn Ca nở nụ cười xinh đẹp, càng thong dong nhìn thẳng vào mắt của người đàn ông đó.
Có thể cảm nhận được lực đạo họng súng trên ót mình hỏi thả lỏng một chút.
Những năm này, cô đã học được chút kỹ xảo nhỏ trong tâm lý học với Lâm Mạt Bắc.
Càng khẩn trương thì càng phải biểu hiện bình tĩnh... Nếu bạn bối rối, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-tong-tai-daddy-xin-tat-den/1778227/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.