"Giúp đỡ?"
Mộ Thừa Phong đột nhiên trở nên có chút hứng thủ.
Người phụ nữ này rất giống với chị dâu trước kia nhưng tinh cách thú vị hơn nhiều so với chị dâu cũ có tính cách nhút nhát.
Han nhích tới gần Lê Van Ca, hơi củi đầu xuống, để ngang tầm mắt với cô, cười nói: "Cô muốn tôi làm gì?"
"Không cần làm gì, chỉ cần đứng ở chỗ này, cùng tôi nói chuyện một lúc là được."
Lê Văn Ca nở nụ cười, có chút thần bí.
"Trò chuyện sao, tôi rất am hiểu, am hiểu nhất là trò chuyện với người phụ nữ như cô."
Mặc dù Mộ Thừa Phong không biết người phụ nữ này muốn làm cái gì, nhưng vẫn hết sức phối hợp, hai, ba câu đã bắt đầu tim ra đề tài nói với CÔ.
Đối thoại với nhau thì phải gặp người có chung tư tưởng với mình, thì mới có thể nói qua nói lại, như thể mới có niềm vui,
Hắn cảm thấy, Lê Văn Ca là người phụ nữ có rất nhiều chuyện xưa, không nhịn được muốn đào ra một ít, nên đã kể cho cô nghe một câu chuyện cười.
"Cô biết, hỏi đầu là bệnh gi không?"
"Hói đầu... là một loại bệnh tật?"
"Sai, là bệnh không lông."
"Không phải đầu, ha ha ha ha, anh cũng quả độc rồi..."
Sau khi Lê Vän Ca hieu ra, lập tức phản ứng lại, cười đến nỗi phải ôm
bung.
Mộ Thừa Phong hoàn toàn khác với Mộ Thừa Huyền lạnh nhu băng.
Trời sinh hắn đã có khả năng tương tác với mọi người, cặp mắt đào
hoa, lộ ra ý cười, trong đầu lại có sẵn rất nhiều câu chuyện hay.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-tong-tai-daddy-xin-tat-den/1778170/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.