"Chính là... những thứ như tóc, cuống rốn của trẻ sơ sinh."
Lê Văn Ca nằm trong lòng hắn, cố ý nói một cách thả lòng.
"Cô hỏi cái này để làm gì?"
Giọng điệu Mộ Thừa Huyền không phải quả tốt, giọng nói cũng chẳng
dịu dàng tí nào.
Hån là một người hay nghi ngờ, thời thời khắc khắc đều như thế.
Cho dù hắn mới vừa làm chuyện thân mật, quấn quýt với cô, nhưng hắn vẫn giữ nguyên tính cảnh giác với cô.
"Tò mò thôi, tủy tiện hỏi thử, suy nghĩ cho Tiểu Bao, thằng bé cứ mở miệng là gọi mami, khiến tôi cảm thấy ngọt ngào trong lòng!"
Ngón tay Lê Văn Ca vẽ loạn trên lồng ngực của hắn, hi vọng hắn có thể thả lòng một chút.
Lại nói tiếp: "Tôi nghe nói, mỗi đứa bé vừa mới được sinh ra đều sẽ giữ lại cuống rốn, lỡ như bị bệnh gi đó khó chữa thi cuống rốn lại chỉnh là loại thuốc hữu hiệu nhất, Mộ tiên sinh luôn tỉnh toán kỹ càng mọi chuyện, khẳng định cũng sẽ giữ lại chứ?"
Tay Mộ Thừa Huyền bắt lấy bàn tay không an phận của Lê Văn Ca, thuận thế kéo cô đè dưới thân, từ trên cao nhìn xuống cô.
"Thành thật khai bảo, trong đầu cô lại đang mưu tinh cái gi?"
Lê Văn Ca hô hấp khó khăn, nhìn người đàn ông giống như một ngon
núi lớn đang đè lên minh, cái gương mặt có ngũ quan góc cạnh, vẫn
đẹp trai, hoàn mỹ như cũ, nhưng vẫn nguy hiểm như thế.
"Đảng ghét, người ta làm gì có cải bí mật gì, cơ thể và trải tim đều cho anh rồi, rốt cuộc anh còn muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-tong-tai-daddy-xin-tat-den/1778160/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.