Phong ba lần này tạm thời lắng xuống bằng số phận bi thảm của Hi
Nhân.
Không ai lại tiếp tục truy cứu sự thật là gi.
Lê Văn Ca mất quá nhiều máu, hơn nữa lại bị dính mưa, cho nên tinh trạng sức khỏe rất kém.
Dù nằm trên giường liên tiếp mấy ngày trong căn phòng nhỏ đổ nát ở sân sau nhưng tinh thần cũng không tốt lên được.
Trong thời gian này, Mộ Tiểu Bao một mình thoát khỏi sự quản lý của Lương Ngọc Nghi và bảo mẫu, lẻn đến gặp cô
Lê Vãn Ca nhở lại tình cảnh phát bệnh của minh, chỉ có thể đóng cửa xem như không thấy.
"Mami, mami mở cửa đi, để Tiểu Bao gặp mami.."
"Tiểu Bao có làm chuyện gì sai sao? Tại sao mami lại không đề ý đến Tiểu Bao?"
"Mami, Tiểu Bao biết sai rồi, Tiểu Bao không nghịch ngợm nữa, mami
tha thứ cho Tiểu Bao được không?"
Cho dù Tiểu Bao ở ngoài cửa nói như thế nào, Lê Văn Ca cũng không đáp lại.
Cuối cùng tiếng khóc tội nghiệp của cậu bé truyền đến,
"Hu hu, Tiểu Bao biết, mai nhất định là không muốn Tiểu Bao, Tiểu Bao lại không có mami..."
Mỗi một lời nói của cậu bé như một nhát dao của vào tim Lê Văn Ca.
Cô tựa vào cảnh cửa, xoa ngực mình, yên lặng rơi lệ.
Cô cũng không biết chính mình có thể kiên trì được bao lâu nữa.
"Trở về đi, cô không phải mami của con, cô là ma quỷ, rất đáng sợ, con có biết cô điên lên có bao nhiêu đáng sợ không, lỡ làm con bị thương thi cô không gánh nổi trách nhiệm đâu."
Giọng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-tong-tai-daddy-xin-tat-den/1778158/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.