"Cục cưng, con thành thật khai đi, con lại có chủ ý quỷ quái gì?"
Lê Vân Ca yểu ớt nằm ở trên giường bệnh, không còn chút sức lực nào
Nếu Tiểu Bao thật sự muốn gây chuyện, có lẽ cô cũng không ngăn
được. "Mẹ ơi, mẹ đừng quản chuyện này, chỉ cần chăm sóc bản thân thật tốt
là được..."
Vừa nói xong, cậu bé nhạy bén nghe được ngoài hành lang có giọng nói, nhanh chóng trượt từ trên ghế xuống: "Chắc là daddy đến đây, Tiêu Bao phải đi trước, không thể để daddy t hiện ra Tiểu Bao được!"
Sau đó, cậu bé kiễng chân đi mở cửa, trong phút chốc đã không thấy tăm hơi..
"Ơ, Tiểu Bao, con.."
Lê Văn Ca cố gắng ngồi dậy, đuổi theo cậu bé.
Một đứa bé năm tuổi, cả ngày trời chạy loạn ở khắp nơi, cô thực sự lo lắng cậu bé sẽ bị bọn buôn người bắt đi.
Còn chưa kịp xuống giường, Mộ Thừa Huyền và Lương Ngọc Nghi được y tá dẫn tới, mở cửa bước vào.
"A, tôi biết ngay người phụ nữ ác độc này sống rất dai mà, mất nhiều
máu như vậy mà còn có thể xuống giường như không có việc gì, chắc
là chả có chuyện gì lớn đâu."
Lương Ngọc Nghi trừng mắt nhìn Lê Văn Ca một cái, cười lạnh nói với y tá.
"Lê tiểu thư, cô mau nằm lại đi, hiện tại thân thể cô quá yếu, không thể
di lung tung"
Y tá vội vàng chạy tới diu Lê Văn Ca.
"Tôi... CÔ để tôi ra ngoài!"
Lê Vân Ca nhìn ra ngoài cửa với vẻ mặt lo lắng.
Tiểu Bao chạy rồi, nếu như cô không đuổi theo, lỡ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-tong-tai-daddy-xin-tat-den/1778142/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.