"Tôi không muốn anh đuổi theo, anh sẽ không đuổi theo sao?"
Lê Văn Ca nhưởng mày, hỏi ngược lại.
“Không."
Mộ Thừa Huyền trả lời rất rõ ràng.
"Sức ảnh hưởng của cô đối với tôi còn chưa lớn tới mức đó, ban nãy nói muốn cưới em, cũng chỉ là thuận miệng đùa mà thôi, cô không cần để trong lòng, muốn ở đây lâu dài, tốt nhất là lúc nào cũng phải nhận thức rõ ràng thân phận của mình."
Giọng nói của người đàn ông lạnh nhạt hơn bất kỳ lúc nào,
Sau đó, xoay người đuổi theo.
Lê Văn Ca đứng tại chỗ, nhìn bóng lưng lạnh lùng của người đàn ông từ từ biến mất, cười nhạo bản thân một tiếng.
Đúng vậy, mặc kệ là lúc nào, cũng phải nhận thức rõ ràng thân phận của mình, vĩnh viễn không được tự cho là đúng, cảm thấy bản thân mình có vị trí đặc biệt trong lòng người đàn ông này.
Cô rõ hơn bất kỳ ai về người đàn ông Mộ Thừa Huyền này, bạc tinh đến cỡ nào, máu lạnh như thế nào, thật lòng thật dạ với người như thế, kết quả chỉ sẽ giống như “Lê Văn Ca" đã tan thành mây khói mà thôi!
Lê Văn Ca đến phòng ngủ của Mộ Tiểu Bao, đứa nhỏ đã ngủ rồi, trên
đầu giường có cây đèn ngủ hình cây nấm đang tỏa sáng rất dễ thương.
Lúc nhìn thấy con trai, trong lòng yên tâm hơn nhiều.
Cô cúi người, hôn một cái lên gương mặt phúng phính của đứa nhỏ, sau đó hài lòng đứng thẳng dậy, bắt đầu tìm kiếm thứ cô muốn tìm ở trong phòng.
Bác sĩ trị liệu của Hân Hân đã nói, bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-tong-tai-daddy-xin-tat-den/1778137/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.