Ăn mặc đẹp một chút...
Lê Vãn Ca có dự cảm, Mộ Thừa Huyền nhất định có kế hoạch gì.
Có điều cô cũng không hỏi nhiều, mà rất thong dong gật đầu.
"Được, tôi nhất định trang điểm lộng lẫy, tuyệt đối không làm Mộ tổng mất mặt."
Mộ Thừa Huyền vốn không chú ý tới cô, thấy cô tự tin như vậy mới từ từ ngẩng đầu.
Nhạy bén mà phát hiện trên cổ cô có vết hằn rõ ràng.
"Cỏ sao vậy?"
"Cổ sao?"
Cô xoa cần cổ suýt bị Cố Mạn Mạn bẻ gãy tối mắt sâu xa mà dừng lại phía sau anh. qua, ảnh
Mộ Thừa Huyền không hiểu mà chau mày, quay người liền nhìn thấy Cố Mạn Mạn đang đi về phía anh.
"Thừa Huyền, chào buổi sáng!"
Cô ta giống như chưa có gì xảy ra, cười tươi mà ôm lấy cánh tay Mộ Thừa Huyền.
"Ăn sáng trước đi."
Anh lạnh lùng rút tay ra.
Lê Vãn Ca củi thấp đầu, không nói gì.
Cô tin rằng dựa vào ánh mắt lúc nãy của cô, Mộ Thừa
Huyền có lẽ đã hiểu hết.
Còn về việc anh có truy cứu hay không, thì không biết
rồi.
"Tối nay tôi bảo tài xế tới đón cô."
Anh sau khi nói xong với Lê Vẫn Ca thì đứng dậy rời đi.
Quả nhiên, không truy cứu.
Cô cười chát đắng, nhưng cũng không bất ngờ.
Xem ra, Cố Mạn Mạn ở trong lòng anh vẫn có vị trí nhất
định.
Muốn "xử lý" Cố Mạn Mạn, nắm bắt được toàn bộ trái tim của anh thì không hề dễ dàng như cô tưởng.
"Con trai tôi đã đi rồi con ngây ra đó làm gì, muốn lằng
lo cho ai xem?"
Lương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-tong-tai-daddy-xin-tat-den/1778108/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.