Sau khi quyết định ở lại Bắc Thành giành lại con trai, mấy ngày tiếp theo, Lê Vãn Ca cố tình đến nhà trẻ đón Hân Hân rất sớm.
Cô hy vọng có thể tình cờ gặp được Mộ Thừa Huyền, chỉ tiếc là mấy ngày qua cô không gặp được anh lấy một lần.
Không những vậy, ngay cả Mộ Tiểu Bao cũng không tới trường nữa.
Lê Vãn Ca cực phiền muộn, không muốn cứ bị động mà đợi tiếp, quyết định chủ động xuất kích.
Buổi chiều ánh nắng rực rỡ nào đó, cô trang điểm cho mình sắc xảo, phong tình vạn chủng mà ra ngoài.
Tòa nhà Mộ Thị sừng sững ngay giữa trung tâm của thành phố, thuộc kiến trúc tiêu biểu của Bắc Thành.
Lê Vãn Ca vô cùng tự tin mà bước vào tòa nhà, một đường có không ít người quay đầu nhìn.
"Ngại quá, thưa cô, Mộ tổng chúng tôi nói không quen ai tên là Lê Lạc An, mời cô về cho."
Lễ tân rất lạnh lùng mà cự tuyệt mong muốn gặp Mộ Thừa Huyền của Lê Vãn Ca.
Không quen?
Cô chau mày, giống như dự đoán, lại cảm thấy hợp lý.
Lạnh lùng bạc tình, vừa nhìn liền quên, không phải chính là phong cách của Mộ Thừa Huyền hay sao?
Đang lúc cầm cự thì sau lưng vang lên một giọng nói quen thuộc.
"Chị dâu!"
Cô quay đầu thì nhìn thấy một gương mặt có bảy phần giống với Mộ Thừa Huyền, nhưng thân thiện hơn Mộ Thừa Huyền nhiều.
Đó là Mộ Thừa Phong, em trai của Mộ Thừa Huyền.
Năm đó trong Mộ gia ít có mấy người dịu dàng thân thiện với cô.
Mộ Thừa Phong lúc nhìn rõ lại mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-tong-tai-daddy-xin-tat-den/1778089/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.