Đám Sáu lì đi rồi bà Ngà với bà Thương mới thở phào nhẹ nhõm, bà Thương gọi điện thoại cho con gái mình.
- Alo. Chào bà chị!
- Cậu... cậu gì ơi. Con bé... cho tôi nói chuyện với con bé được không?
- Rồi chờ máy đấy. Phụng, mẹ của bé gọi bé này!
Tên đàn em vừa đưa máy cho Phụng vừa nhìn Phụng bằng ánh mắt thèm muốn, cũng phải thôi, ngũ quan xinh đẹp, mái tóc dài đen nhánh kia, mùi hương thiếu nữ phảng phất cùng làn da trắng hồng kia ai mà không mê cho được. Tiểu Phụng ở trường cũng học giỏi đó nha, được cô chủ nhiệm phong chức lớp phó học tập, đang run như cầy sấy nói chuyện điện thoại với mẹ. Xong xuôi tự dưng theo bản năng cô bé đưa điện thoại cho tên đàn em hồi nãy mới đểu chứ. Trong con xe innova đầy mùi hôi chân kia cả đám đàn em cười như nắc nẻ.
- Ô ô. Em bé ơi điện thoại của em mà sao lại đưa cho anh? Không dùng đúng không? Vậy đưa anh anh dùng cho!
- Em.. em xin lỗi ạ.
Phụng cúi gằm mặt xuống, sợ sệt không dám nhìn đám tay chân của ông Sáu lì nữa. 5 tỷ đấy, 1 con số quá là lớn, Phụng biết kiếm đâu ra tiền để trả cho hội giang hồ máu mặt này đây. Còn bệnh tim của cô nữa chứ.
- Này cô bé! Cô bé sợ bọn anh à? Bọn anh đã ăn thịt cô bé đâu. Ngẩng cái mặt xinh đẹp lên xem nào!
- Dạ... dạ vâng ạ.
Phụng ngẩng đầu lên 1
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phung-sum-vay/2611953/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.