Trấn Tương Liễu nhỏbé, nằm bên cạnh hải ngạn (bờ biển, duyên hải) Hạ Hoa, dân làng đa phầnnhiều đời đều sống bằng nghề chài lưới. Thời điểm Ngọc Dao đến nơi, cũng là thời gian Mão Nhật Tinh Quân đang trên đường di giá hồi phủ.
Từ nhỏ, nàng đã tâm nguyện muốn đến hải ngạn .
Mùa đông ở hải ngạn mang một vẻ ảm đạm lặng lẽ hơn so với những nơi khác, tuy vậy khung cảnh vẫn rất đáng được mong đợi.
Mình nàng ngồi trên bờ cát, thả hồn ngắm sự phản chiếu lấp lánh của ánhchiều tà đang dần buông xuống. Đằng xa, những con chim hải âu chao lượnin bóng xuống mặt nước, thỉnh thoảng cất tiếng kêu inh ỏi. Thủy triềulên, từng cơn sóng trở nên dữ dội ập vào bờ cát trắng phau, khi rút vềđể lại những bọt sóng lăn tăn.
Gió thổi bùng mái tóc Ngọc Dao,hương vị biển tạt vào mặt, len lỏi qua đỉnh đầu truyền xuống sống lưng,khiến nàng nổi lên cảm giác tê tái cả người . Trời tối, nàng mới đứnglên phủi cát trắng bám trên xiêm áo, suy nghĩ tìm nơi trú ngụ đêm nay.
Hơi mệt, Ngọc Dao thả cước bộ chậm rãi đi về phía trấn Tương Liễu. Từngnhà trong trấn đã bắt đầu lên đèn, người qua kẻ lại thưa thớt dần, mọithứ bình thường trôi qua trong vô vị, cứ như thế mà sắp hết một ngàydài.
Cho đến khi, nàng nhìn thấy vệt sáng màu lam bạc kéo dài đến đường chân trời mang theo mùi yêu khí, không hề do dự Ngọc Dao liềnđuổi theo. Đến nơi, nàng phát hiện chỉ là một sơn động tối om, nhưng khi nàng bạo gan đi sâu vào bên trong,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-nu-de/107142/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.