Căn nhà tre trúc này, nằm ở ngoại ô cách kinh thành không xa lắm và được tạo ra từ phép thuật của Uy Viễn. Xung quanh ngôi nhà , tre trúc xô đẩy nhau thành một mảngxanh biếc. Tuy bây giờ, đã bị băng tuyết bao phủ nhưng không hề mất đivẻ thanh nhã vốn có .
Đêm nay, Ngọc Dao vì trước đó đã ngủđủ ba ngày ba đêm nên bây giờ không thể tiếp tục ngủ thêm được nữa. Lănqua lộn lại trằn trọc một hồi, nàng quyết định bắt đầu đếm cừu, sau đólại hối hận tin vào ý tưởng ngu ngốc này . Bởi vì , nàng đã đếm từ mộtngàn lẻ hai mươi ba con cừu, sang đến chín trăm cái đùi gà mà mắt vẫnkhông thể đóng lại được. Ngọc Dao đành phải ngồi dậy, bước ra ngoài đidạo một vòng, hít khí lạnh căng lồng ngực rồi về ngủ một giấc .
Khi đi ngang qua phòng Uy Viễn , nàng thấy trong phòng còn le lói ánh sángdạ minh châu hắt ra bậu cửa sổ, không khỏi tò mò, Ngọc Dao len lén đưamắt nhìn qua khe cửa xem xem chàng đang làm gì .
Trong phòng,một bóng áo tím yêu kiều đang đưa những ngón tay thon dài của mình lênchống lấy cái cằm nhỏ nhắn tinh tế của nàng ta, vừa trao ánh mắt longlanh đầy vẻ phong tình nhìn ngắm Uy Viễn .
Còn Uy Viễn, lúc nàyđây đang mặc một bộ cẩm bào bạch y trắng tinh tươm, trông có vẻ nhu hòahơn bình thường rất nhiều. Chàng tựa như đang nhắm mắt tĩnh thần, toànthân tạo thành tư thế kiết già, bình tâm tĩnh khí ngồi trên giường thiền định .
Khoảng một khắc sau, Uy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-nu-de/107140/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.