Nửa đêm canh ba, khiai nấy đều đã chìm sâu vào giấc ngủ. Sau hậu viện khách điếm, có một nữnhân treo người trên cây phượng tím , bày ra một màn ngắm trăng uốngrượu quen thuộc .
Khi Uy Viễn tìm thấy Ngọc Dao, thì nàng cũng đã uống xong hai bình rượu, chuẩn bị xử bình thứ ba thì bị hắn ngăn lại .
“ Ngọc Dao tỷ tỷ, đừng uống nữa sẽ say đó .”
Trên cây phượng tím, những đóa hoa dưới ánh trăng bạc phát sáng như nhữngchùm đèn tỏa ra ánh sáng tím nhàn nhạt . Ngọc Dao nửa nằm nửa ngồi, nâng bầu rượu cầm trên tay, quay sang mỉm cười kiều mị với Uy Viễn, phải nói thêm rằng, khi nàng cười như vậy là bảy phần đã say thật rồi : “Đệ đệngoan, đệ có biết đây chính là rượu hoa quế rất thơm rất ngon, chất rượu lại trong vắt là mỹ tửu khó có. Quan trọng nhất là, đã mở niêm phongrồi không uống thì rất uổng phí .”
Uy Viễn phi thân lên một cành cây, ngồi vắt vẻo bên cạnh nàng , gằn lấy bầu rượu , nói : “ Được thôi, đệ sẽ uống thay tỷ .”
Nói là làm , Uy Viễn nâng bầu rượu uống một cách sảng khoái . Hắn đưa taylau miệng, cầm bầu rượu dốc ngược lại, chứng tỏ rượu trong bình đã cạn.
Ngọc Dao không khỏi vỗ tay khen hay , nâng cằm đặt lên vai Uy Viễn, tánthưởng : “ Khá lắm! Nhưng rượu ngon mà đệ lại một hơi uống cạn như vậy,thật không thi vị chút nào ...”
Hắn nhàn nhạt đáp : “ Loại rươụnày cũng là rượu ngon sao? Uống tiêu khiển thì được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-nu-de/107137/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.