Nhìn thấy khuôn mặt nhỏ của Thừa An sau khi lấy được ngọc bội lại có được tươi cười, Dận Nga sờ sờ trên người của mình và phát hiện bản thân không mang theo ngọc bội nên quay đầu nhìn về phía Dận Đường. 
"Làm gì?" Dận Đường phát hiện được tầm mắt của Dận Nga nên mở miệng hỏi, giây tiếp theo thì thấy hắn duỗi tay lại đây để gỡ ngọc bội đang đeo ở trên mình ra. 
"Thừa An đệ......" Dận Nga còn chưa kịp đem ngọc bội vừa mới cầm tới tay mượn hoa hiến phật, thì đã bị Dận Đường một lần nữa lấy ngọc bội về nên hắn lập tức nói, "Cửu ca tại sao ca lại nhỏ mọn như vậy, còn không phải là một khối ngọc bội sao đưa cho Thừa An thì có sao đâu chứ?" 
Dận Đường trợn trắng mắt liếc nhìn Dận Nga: "Gia muốn tự tay đưa có được không? Không cần đệ nhiều chuyện." 
Hắn không thiếu tiền đương nhiên cũng sẽ không để ý đến một khối ngọc bội, nói xong thì cầm ngọc bội quơ quơ một chút trước mắt Thừa An ý bảo Thừa An tự lại đây lấy. 
Thừa An đã sớm quay đầu qua từ khi Dận Nga kêu y, cho nên lúc này nhìn thấy ngọc bội trên tay Dận Đường y lập tức tay chân linh hoạt bò từ trên đùi của Dận Chỉ xuống dưới. 
Đi đến trước mặt Dận Đường trước tiên Thừa An không trực tiếp duỗi tay bắt lấy mà là nhìn Dận Đường mở miệng kêu: "Ca ca." 
"Cho đệ." Dận Đường vốn muốn giơ ngọc bội lên chơi đùa với Thừa An một chút nhưng khi nhìn vào bộ dáng ngoan ngoãn của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-nhoc-con-la-thanh-cung-doan-sung/1095248/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.